sgecstasy

Phố Cũ Ngày Xưa



Cái cảm giác lạc lõng, xa lạ khi về lại phố cũ ngày xưa thật buồn. Nửa đời nhìn lại thấy biết bao đổi thay.

Ta về qua phố cũ
Tháng chạp chiều mưa rơi
Nghe buồn như nước lũ
Tiếng chim hót bên trời

Giấc mơ nào vụn vỡ
Nửa đời bao đổi thay
Đau nặng từng hơi thở
Con đường mưa bụi bay

Quảng Ngãi trời không nắng
Khuôn mặt người không quen
Ly cà phê chợt đắng
Kỷ niệm nào gọi tên

Hoàng hôn phủ xuống đời
Quán xưa một chỗ ngồi
Đông về ngang qua phố
Tiếng nhạc buồn chơi vơi

Thơ chìm vào trong mưa
Trôi về miền quá khứ
Ướt đầm lem con chữ
Đôi mắt nhạt nhòa mưa

Hong thơ khô cõi buồn
Trăm năm kiếp vô thường
Người như chim biền biệt
Bên đời suối lệ tuôn

Ta về qua phố cũ
Trời bỗng đổ mưa ngâu
Căn nhà xưa còn đó
Hoàng hôn ngã bóng sầu

Hàng cây xanh màu lá
Người cũ nay về đâu
Thuở ấy dại khờ quá
Ngây thơ mối tình đầu

Khi mộng ước không thành
Chợt nghe lòng hiu quạnh
Quá khứ như dỗ dành
Một thời ta đã yêu

Ta về qua lối cũ
Mưa giăng phủ phố buồn
Kỷ niệm giờ yên ngủ
Trắng xóa trời mưa tuôn

sgecstasy

Được bạn: Nguyệt Hạ đưa lên
vào ngày: 10 tháng 3 năm 2018

Bình luận về Bài thơ "Phố Cũ Ngày Xưa"